Tâm sự lúc thiếu vắng bóng em

Có lẽ bây giờ chắc em chẳng còn nhớ tới anh hoặc có nhớ cũng chỉ là cái lắc đầu, mỉm cười. Còn với anh bây giờ chỉ biết lôi những tấm hình đã chụp chung với em ra xem thì nỗi nhớ lại dâng lên se thắt cả lòng.
Cho dù em quay lưng bỏ lại anh nhưng mỗi khi ngồi một mình đếm thời gian, những nỗi buồn rớt vào đêm tĩnh lặng, anh lại nhớ đến em, những kỉ niệm lại vụt về nhói buốt tim. Có phải là căn bệnh của anh hay là tình yêu từ trái tim anh làm nên những con đau ấy? Những lúc đó anh lại khao khát được thấy đôi mắt em nồng nàn, nụ cười em rạng rỡ. Ước gì anh được cùng em đi lòng vòng trên những con đường quen thuộc, công viên, chốn hẹn hò, nơi mà anh và em đã trao nhau những yêu thương và giận hờn. Có lẽ bây giờ tất cả chỉ còn là kỉ niệm cuộn tròn trong lòng bàn tay, không đủ để gọi là nhiều nhưng không thể nói là ít được. Kỉ niệm là nụ cười, là nụ hôn đã trao nhau vội vã tạ từ. Và đến bây giờ anh vẫn không dám chắc rằng tình yêu của em là có thật, nhưng anh cũng không tin rằng em đã lừa dối anh. Vì em rất hiểu anh, hiểu anh rất mong được gặp em, gần em và anh rất sợ mất em.

Đã mấy ngày trôi qua, anh cố gắng chịu đựng những cơn đau dằn vặt từ căn bệnh, trong đó còn xen lẫn nỗi đau như dao cắt vào tim. Anh cũng không muốn cho ai biết rằng anh rất cần người chăm sóc, giúp đỡ nhưng có lẽ vì yêu em và anh cố gắng giấu kín điều này. Hình ảnh, nụ cười, lời nói của em đã khắc ghi trong tâm trí của anh và nó sẽ cùng anh đi hết quãng thời gian còn lại của anh. Anh không biết nói gì nữa thật sự là anh không biết bây giờ mình đang và phải làm gì để trở nên tốt đẹp, anh giống như một con tàu mất lái nơi ngoài xa khơi. Tất cả những gì xảy ra với anh do chính anh gây nên, anh không biết sẽ bị trừng phạt bản thân mình như thế nào nữa? Bây giờ anh chỉ hi vọng một điều là em hiểu và tha lỗi cho anh, em nhé! Nếu còn yêu anh thì em hãy cố gắng cùng anh vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống để tạo dựng nên một mái ấm hạnh phúc mà nơi đó có anh, em và những đứa con kết tinh từ tình yêu của hai chúng ta.

Tình cảm và sự quan tâm của anh dành cho em không một chút gian dối, anh có thể đem bản thân của anh ra cam đoan cho lời nói đó. Anh gây ra thì anh phải chịu, anh chỉ mong có được điều ước thì anh ước rằng “Sự thông cảm và tha thứ từ em, anh sẽ làm tất cả những gì tốt đẹp nhất để được bên em và mãi mãi bên em”. Với anh, em là người mà anh yêu thương nhất và tất cả những tình cảm xuất phát từ tận sâu trong trái tim anh đã thuộc về em. Cũng như anh từng nói yêu một người, muốn cho người đó được hạnh phúc vì vậy anh cố gắng làm tất cả, chỉ mong được có em. Dù cho anh phải hi sinh tất cả để đánh đổi điều ấy. Giờ đây, anh không biết những hi vọng của anh có còn để giữ lấy em được hay anh phải vĩnh viễn rời xa em. Anh luôn chờ những điều tốt đẹp ở em dành cho tình yêu chân thành của anh. Mãi mãi yêu em.

Đăng nhận xét

BUÔN MÊ BUỒN