Ngàn lần xin lỗi em

Trong cuộc sống có rất nhiều chuyện mà mình nghĩ là sẽ không bao giờ xảy ra. Nhưng thực chất thì ai cũng cần có tình yêu vì tình yêu giống như một phép lạ có thể làm cho con người ta có cảm giác sống không thể thiếu điều đó vậy.
Em là một người con gái giàu nghị lực, tự mình bươn trải với cuộc đời. Anh rất ngưỡng mộ em về điều đó. Em không muốn thua bất cứ ai và em rất giỏi trong cách ăn nói. Anh và em tuy chỉ quen nhau chưa đươc bao lâu nhưng cũng đã để lại trong anh những ấn tượng rất sâu sắc. Thời gian quen nhau chỉ vẻn vẹn hơn hai tháng nhưng đối với anh đó không phải là thời gian ngắn. Em đến với anh như một giấc mơ, giấc mơ mà không bao giờ nghĩ đến. Chúng ta học chung với nhau nhưng đến tám tháng sau thì chúng ta mới biết đến nhau. Anh và em đã có những khoảng thời gian rất vui bên nhau. Từ lúc có em, cuộc sống của anh đã thay đổi. Thay đổi từ những cái nhỏ nhất và anh cũng vì em có thể làm bất cứ chuyện gì. Hai đứa mình đã dự tính đến chuyện sau này như thế nào. Trong cuộc sống, hai đứa sẽ như thế nào đều là do em quyết định. Em lo cho công việc của anh, tuy hiện tại thì mới nên phải chờ thời gian đi làm rồi mới biết như thế nào.Thấy em như vậy anh lại càng thưong em nhiều hơn nữa.

Trong ngày sinh nhật của anh, em đã tặng anh không phải một món mà đến hai món quà, ngoài sức mong đợi của anh. Hai món quà mà lần đầu tiên anh nhận trong đời rất có ý nghĩa đối với anh. Món quà thứ nhất nằm trong một hộp vuông nhỏ, trong đó có nhiều hộp xốp nhưng anh không biết nó là gì? Rồi anh cứ từ từ thò bàn tay vào hộp và tìm. Bất ngờ anh nhận thấy một cái gì nhỏ nhỏ mà tròn tròn, khi lấy ra thì đó là một cái bình nhỏ, nhưng bên hông của bình có dòng chữ thư pháp, rồi cứ lần luợt như vậy anh lấy ra được bốn bình, nhưng mỗi bình là một kiểu khác nhau và bên hông bình cũng là những chữ thư pháp khác nhau. Em hỏi anh có hiểu những dòng chữ thư pháp mà em gửi cho anh? Anh nói anh chỉ hiểu theo nghĩa nào đó nhưng rồi em cũng giải thích cho anh. "Mẹ" là cho mẹ; "Nhẫn" cho anh, sống là phải nhẫn nhịn để làm được những việc to lớn; "Tâm" là tên anh, đồng thời chúng ta sống phải có cái tâm. "Vợ chồng nghĩa nặng tình sâu" nói về chúng ta sau này. Sắp xếp theo đúng thứ tự mà em nói là: mẹ là anh phải báo đáp, anh sống phải nhẫn để làm việc lớn, có tâm để tích đức và qua đó anh sẽ trân trọng người bạn đời của mình sau này. Mở xong món quà thứ nhất thật sự chỉ biết im lặng không nói được gì, anh quá xúc động khi em tặng anh món quà có ý nghĩa đối với anh trong cuộc sống bây giờ.

Đến món quà thứ hai càng làm anh thấy không thề nào rời xa em. Khi anh mở món quà thứ hai thì đó là hai hòn đá dính vào nhau và trên mặt hòn đá cũng có dòng chữ thư pháp nữa. Dó là dòng chữ: Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau. Khi anh đọc dòng chữ đó thì anh hiểu được em muốn nói gì với anh mà. Món quà thứ hai càng làm cho anh biết em quan trọnng đối với anh nhứ thế nào. Rồi con tấm thiệp em gửi cho anh càng có ý nghĩa khi em làm hai trái tim với ánh hào quang của chúng. Trái tim thứ nhất em ghi tên hai đứa mình, trái tim thứ hai đó là hai cái tên Nguyễn Minh Duy và Nguyễn Phương Nghi, chính giũa hai trái tim đó là dòng chữ "My Dream". Những món quà mà em tặng anh đều có ý nghĩa rất lớn, đó cũng là động lực để anh tiến bước trên con đường còn lại cùng với em.

Anh nhớ đến những lúc mình ở bên nhau từng phút từng giây, chỉ có thời gian đi làm là không gặp nhau thôi. Có những lúc anh buồn thì em cũng động viên anh, em nói: "dù những thứ vật chất, anh không đem lại cho em nhưng anh có thể bù đắp cho em bằng sự yêu thương em nhiều hơn vì em là người sống tình cảm mà". Nghe được những lời nói đó anh rất vui. Nhưng rồi cũng chính anh đã đánh mất lòng tin vào em và mọi chuyên cứ thế xảy ra . Anh lúc nào cũng yêu thương em nhiều lắm. Nhưng chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến. Do anh quá yêu em nên anh đã làm cho em buồn. Và đã hứa với em như thế nào thì cũng chính anh lại phá vỡ lời hứa đối với em. Đó cũng chính là "phần mở màn" cho các cuộc xung đột sau này. Rồi cũng chính gia đình anh đã làm cho em phải suy nghĩ nhiều nữa và cũng đã làm tổn thương đến em. Anh buồn vì bản thân anh và vì gia đình anh đã làm cho em như vậy.

Anh biết bây giờ trong tim em rất đau. Anh chỉ muốn những thứ mà em đang gánh chịu đổ dồn vào anh. Anh muốn em được sống tốt hơn và muốn em trở lại bình thường như lúc đầu. Anh nghĩ chắc sẽ khó lắm đúng không em? Nhưng anh tin em sẽ làm dược vì chính em nói thời gian là liều thuốc tốt nhất. Anh chỉ còn cách biết nói là "Ngàn lần xin lỗi em". Anh biết chuyện tình cảm không thể thúc ép được, đó cũng chính là lỗi lầm lớn nhất của anh. Anh biết là em vẫn còn thương anh nhiều lắm. Anh muốn níu kéo nhưng không biết phải làm thế nào. Anh lúc nào cũng tôn trọng em hết, không dám làm cho em buồn dù chỉ là một chuyện nhỏ, lúc nào cũng muốn em được vui vẻ thôi. Ngàn lần xin lỗi em.

Đăng nhận xét

BUÔN MÊ BUỒN