Gửi anh trước lúc ra đi

Chuột ơi! Chỉ còn mấy ngày nữa thôi là mình phải xa nhau rồi. Lúc này đây tâm trạng em đang rất rối bời, nửa muốn đi, nửa muốn ở lại. Em quyết định ra đi cũng vì muốn xa rời anh, em thấy tương lai mình xa mờ quá, Chuột ạ!
Từ tình yêu học trò đến thời sinh viên mơ mộng và cả bây giờ nữa, ngần ấy thời gian em đã cảm nhận thấy sự phai nhạt tình cảm. Càng ngày em càng cảm thấy mình xa nhau hơn. 5 năm yêu nhau là 5 năm trời xa cách. Em đã chịu bao nhiêu thiệt thòi để mong có ngày mình sớm gần nhau, vậy mà... Em không hiểu anh là người thế nào nữa? Khi em hỏi về tương lai thì anh luôn ậm ờ cho qua chuyện. Rồi chuyện gì em hỏi ý kiến anh thì anh nói không biết hoặc tùy em... Em phải làm sao chứ? Anh như vậy thì anh nói em phải tin anh thế nào đây? Người đàn ông của cuộc đời em, người để cho em bình yên, nương tựa là vậy sao?

Em đã suy nghĩ thật nhiều, cũng nói lời chia tay với anh nhiều lần, đó là những nóng giận nông nổi. Nhưng giờ em nghĩ là không phải thế. Càng ngày em thấy hai đứa mình đi trên hai con đường khác nhau rồi, càng níu lại càng xa thôi. Em sẽ ra đi, Chuột ạ! Em nghĩ cũng chỉ có cách này mới kiểm nghiệm được tất cả, duyên - nợ mà. Không biết có linh tính gì không anh nhỉ? Cái vòng tình yêu anh tặng em bị vỡ rồi, làm em suy nghĩ mãi chắc là đúng rồi. Thôi, em đi, Chuột nhé! Ở lại hạnh phúc bình an, nếu còn duyên nợ ta còn gặp.

Đăng nhận xét

BUÔN MÊ BUỒN