Xin hãy quên em

Giờ này em biết anh rất bận rộn với việc kinh doanh, buồn và giận anh lắm nhưng em biết trách ai vì em là người chủ động chia tay mà. Ba năm trôi qua nhưng chúng ta không ai thay đổi tình cảm dành cho nhau.
Anh vẫn nghĩ về em, em thì không thể dành tình yêu cho một người nào nữa, cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi qua với biết bao ray rứt, dằn vặt trong lòng em. Em biết chúng ta có thể không còn yêu nhau nữa nhưng tình nghĩa phải không anh? 12 năm quên nhau, bao buồn vui thì ba năm sao thể lãng quên, có thể suốt cuộc đời này chúng ta vẫn thế. Anh ơi! Thôi chúng ta cố gắng quên nhau được không anh? Đừng viết mail hay gọi phone em nữa. Biết rằng không thể có nhau được mà, hai chúng ta đã đi trên hai con đường quá khác nhau rồi. Tuổi xuân em đã dành trọn cho mối tình mình và anh cũng thế, một thời trai trẻ anh a!

Em biết ai cũng cần một người cho riêng mình những lúc cô đơn hay hạnh phúc. Anh đang ở cạnh một người con gái trẻ và xinh đẹp hơn em nhiều. Sao anh luôn phủ nhận với em rằng không phải là tình yêu? Đừng như thế tội nghiệp và tàn nhẫn với em và cô ấy lắm! Đừng nói tiếng đợi chờ em quay lại. Anh tham lam lắm! Tại sao anh không từ bỏ một trong hai người (em và cô ấy) nếu thật sự anh yêu một trong hai? Với em tình yêu rất rõ ràng, yêu và không, còn anh nói với em nếu em quay về với anh thì anh sẽ rời xa cô ấy. Em không phải là người ích kỷ đâu anh nhưng anh nói thế thì làm cho sự tôn trọng và những gì em dành cho anh không còn nữa. Tại sao anh đối xử thế với người ta? Tại sao thế? Nếu anh không thể yêu cô ấy thì mong anh hãy rời xa cô ấy, đừng làm tổn thương họ anh biết không? Hãy để trong lòng em là hình ảnh một người đàn ông tốt, chân thật như em từng yêu.

Những lời em gửi cho anh là rất chân thành và tha thiết, em mong anh sống thật với chính mình. Em đã không còn nghĩ về anh sau những dòng chữ này, mong anh hãy quên em như em đã quên anh. Mong cuộc sống của anh thật bình yên.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng nhận xét

BUÔN MÊ BUỒN