Oan trái

Gần hai tháng rồi, kể từ ngày nó biết anh đã có gia đình. Ngày mà chính anh nói với nó như vậy. Nếu không nghe từ anh, người khác mà nói thì chắc nó không tin.
Trước đấy nó yêu anh lắm! Vì yêu anh mà nó chấp nhận mọi chuyện, từ chuyện không được gặp nhau thường xuyên, không được anh quan tâm hỏi han nhưng nhìn vào mắt anh, nó biết anh cũng yêu nó nhiều. Nhiều lần anh đã nói bóng gió với nó về hoàn cảnh của anh, nhưng nó ngố quá chẳng nghĩ ngợi gì cả. Nó còn cho rằng anh nghĩ nhiều quá mà thôi, anh yêu nó nhiều quá mà thôi. Mà anh cũng yêu nó thật, không yêu sao anh có thể ngồi với nó hàng giờ chỉ để nhìn nó? Không yêu sao anh có thể bỏ cả vợ, cả con để đến với nó? Không yêu sao anh có thể quan tâm đến suy nghĩ, quan tâm đến bạn bè, gia đình của nó như vậy cơ chứ? Chỉ đáng tiếc rằng nó và anh không phải một nửa của nhau, anh đã có một nửa của mình rồi. Còn nó vẫn lang thang trên con đường hiu quạnh, vẫn kiếm tìm một người giống như anh nhưng nó biết, nó sẽ không bao giờ tìm thấy một người như anh, hay đúng hơn con tim của nó sẽ không chấp nhận thêm một ai khác nữa, ngoài anh.

Giờ đây, tình yêu với anh vẫn còn nguyên, vẫn nhớ anh quay quắt nhưng nó luôn cố gắng kiềm chế mình, không để mọi việc đi quá xa. Nhiều lúc nó nghĩ hay cứ kệ, cứ yêu anh, cứ sống vì anh, cứ là người tình trong bóng tối của anh nhưng nghĩ lại, nó thấy nó ác quá. Ác với gia đình của anh, với người vợ, với đứa con ngoan ngoãn của anh. Hơn ai hết, nó luôn muốn gia đình anh được hạnh phúc, luôn mong anh được bình yên với mái ấm của mình. Nhưng nó cũng muốn sống thật với con người của mình, sống thật với tình yêu của anh. Tại sao ông trời lại gieo oan trái đến với nó như vậy?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng nhận xét

BUÔN MÊ BUỒN